A:
Ngồi đếm chiếc lá thu vàng rơi
Và đếm nỗi nhớ chẳng thể nguôi
Nhiều đêm nước mắt không trôi
Tự thấy chẳng biết bao giờ thôi
B:
Chẳng lẽ cứ sống trong lẻ loi ?
Để mong [Am]yêu thương kia quay về
Tìm lại, tìm hoài một [Em]giấc mơ
Tỉnh giấc chỉ thấy những thờ ơ
ĐK:
Chỉ thấy bóng dáng em [A]và ai
Yêu thương tɾong [Am]em [A]đã đổi thay
Nhiều lúc ρhố đông ta gặp lại
Nhìn em [A]vui, anh [A7]đau lắm người ơi
Dù nắng có đưa em [A]về đây
Thì mưa cũng [Am7]khiến anh [A7]hao gầy
Vì em [A]đã có một [Em]vòng tay
Đủ khiến em [A]quên anh [A7]là ai