Thiên Thần Mong Manh

Người như thiên thần mỏng manh đôi cánh
Bay đi ngang qua biển và trời xanh,
Mơ cõi trần gian, sông dài trăm nhánh
Mất người thuở nào mắt lệ khóc long lanh?

Đã từ thuở nào (ta sợ) chia cách
Mai sau tóc (sẽ) sợi nhạt sợi nhòa?
Môi xinh tươi [Dm7]đã héo khô chờ đợi?
Vương thoáng buồn để lòng anh [A7]vỡ tan

Cơn mưa nào như nước mắt mùa Thu?
Giấc mơ thoáng hiện bóng hình [Bm]ai
Như dáng em [A]khơi [Dm7]sóng động
Như Em về mắt ướt long [Am]lanh [A7]

Em là thiên thần mỏng manh [A7]đôi cánh
Bayt tɾong [Am]tim anh [A7]để lại màu xanh
Vui [F]cõi tɾần gian mong [Am]manh [A7]đôi cánh
Mất thiên đàng xưa mưa ướt những chiều thu
Đăng nhập hoặc đăng ký để bình luận

ĐỌC TIẾP