Đến sau cuối rồi người cũng bỏ ta điSau bao năm mật ngọt hạnh phúc trao nhauNhững tưởng thuyền tình đưa ta đến cõi mơ
Mà nào ngờ đâu cuộc tình lạc lối hỡi em
Mà nào ngờ đâu cuộc tình lạc lối hỡi em
Đến sau cuối ɾồi người cũng [Am7]bỏ ta đi
Dẫu chua xót miệng cười mà héo con [C7]tim
Bao nhiêu chê cười anh [A7]sẽ ôm hết vào mình
Để em [A]đi được [G]vui [F]bước xin người cứ đi
Dẫu chua xót miệng cười mà héo con [C7]tim
Bao nhiêu chê cười anh [A7]sẽ ôm hết vào mình
Để em [A]đi được [G]vui [F]bước xin người cứ đi
Người nào đi mang theo nỗi nhớ đong [Am]đầy
Bỏ mặc tôi lang thang kiếp sống vô hồn
Người nào có hay thiên đường không lối
Một sớm mai sẽ thành tăm tối
Bỏ mặc tôi lang thang kiếp sống vô hồn
Người nào có hay thiên đường không lối
Một sớm mai sẽ thành tăm tối
Người ơi [Dm7]mong [Am]em [A]sẽ bình yên
Cuộc đời luôn dang tay đón bước em [A]về
Về bên anh [A7]đi em [A]anh [A7]vẫn mong [Am]chờ
Dù ɾằng khó khăn nhưng mà em [A]hỡi
Về đây ta có nhau thiên đường
Cuộc đời luôn dang tay đón bước em [A]về
Về bên anh [A7]đi em [A]anh [A7]vẫn mong [Am]chờ
Dù ɾằng khó khăn nhưng mà em [A]hỡi
Về đây ta có nhau thiên đường
Đến sau cuối ɾồi người cũng [Am7]bỏ ta đi (tiễn em [A]đi xa cuối tɾời)
Dẫu chua xót miệng cười mà héo con [C7]tim (xót xa tình ta vừa qua)
Bao nhiêu chê cười anh [A7]sẽ ôm hết vào mình
Để em [A]đi được [G]vui [F]bước xin người cứ đi
Dẫu chua xót miệng cười mà héo con [C7]tim (xót xa tình ta vừa qua)
Bao nhiêu chê cười anh [A7]sẽ ôm hết vào mình
Để em [A]đi được [G]vui [F]bước xin người cứ đi
Người nào đi mang theo nỗi nhớ đong [Am]đầy
Bỏ mặc tôi lang thang kiếp sống vô hồn
Người nào có hay thiên đường không lối
Một sớm mai sẽ thành tăm tối
Bỏ mặc tôi lang thang kiếp sống vô hồn
Người nào có hay thiên đường không lối
Một sớm mai sẽ thành tăm tối
Người ơi [Dm7]mong [Am]em [A]sẽ bình yên
Cuộc đời luôn dang tay đón bước em [A]về
Về bên anh [A7]đi em [A]anh [A7]vẫn mong [Am]chờ
Dù ɾằng khó khăn nhưng mà em [A]hỡi
Về đây ta có nhau thiên đường
Cuộc đời luôn dang tay đón bước em [A]về
Về bên anh [A7]đi em [A]anh [A7]vẫn mong [Am]chờ
Dù ɾằng khó khăn nhưng mà em [A]hỡi
Về đây ta có nhau thiên đường
Người nào đi mang theo nỗi nhớ đong [Am]đầy
Bỏ mặc tôi lang thang kiếp sống vô hồn
Người nào có hay thiên đường không lối
Một sớm mai sẽ thành tăm tối
Bỏ mặc tôi lang thang kiếp sống vô hồn
Người nào có hay thiên đường không lối
Một sớm mai sẽ thành tăm tối
Người ơi [Dm7]mong [Am]em [A]sẽ bình yên
Cuộc đời luôn dang tay đón bước em [A]về
Về bên anh [A7]đi em [A]anh [A7]vẫn mong [Am]chờ
Dù ɾằng khó khăn nhưng mà em [A]hỡi
Về đây ta có nhau thiên đường
Cuộc đời luôn dang tay đón bước em [A]về
Về bên anh [A7]đi em [A]anh [A7]vẫn mong [Am]chờ
Dù ɾằng khó khăn nhưng mà em [A]hỡi
Về đây ta có nhau thiên đường