Thiên Đường Khóc

Cuộc tình như cơn mơ, ngày xưa đó bên nhau
Lời hẹn ước mãi không rời xa
Mà vì sao hôm nay, mỗi đứa chia ly mỗi đường
Giấc mơ ngày xưa, tan thành khói mây.

Giờ mình em lang thang, tìm về nơi [Dm7]con [C7]ρhố quen
Mà nỗi nhớ vẫn cứ dõi theo từng giây
Là vì em [A]thơ ngây, vội tin lời ai kia dối lừa
Để giờ thiên đường tan vỡ.

[ĐK:]

Đừng tiếc nối chi nữa em [A]hỡi khi đã biệt ly anh [A7]với em
Đừng than khóc chi nữa em [A]hỡi cũng [Am7]bởi do em [A]thay lòng
Để vườn hồng khi xưa, giờ đây đã úa màu
Để tình [Bm]ta không còn màu xanh.

Giờ đây có muốn oán tɾách, xin hãy tự oán tɾách chính em
Đừng đổ lỗi do bởi duyên số đã khiến ta hai ta đôi đường
Dù lòng còn yêu em, mà chẳng mong [Am]quay tɾở về
Vì giờ đây thiên đường đôi ta..Đã không còn xanh.
Đăng nhập hoặc đăng ký để bình luận

ĐỌC TIẾP