Mềm thơ là tia nắng xuân đầu,
Là khi duyên níu chặt lấy nhau
Mềm thơ là khi nếm môi ngọt,
Là khi giữ trong răng miếng đào tươi
Những giây phút êm đềm trong tay
Những hơi [Dm7]ấm vương hoài không bay
Những câu nói câu cười vang đến chân ngày
Có em [A]giữ cho tình [Bm]thơm tho
Có em [A]giữ cho tɾòn đêm thơ
Có hương ấy cho anh [A7]đem [A]vào mơ
Là yêu, một [Em]khi đã yêu ɾồi
Thì ta yêu tâm tình [Bm]sáng ngời
Và yêu, để khi chết không sầu
Để cho kiếp sau ta vẫn nhận nhau
Đã đi hết đêm lạnh hơi [Dm7]sương
Đã qua hết dâu bể tang thương
Đã tan hết bao lần tìm bóng hao mòn
Nếu em [A]đến xin ở bên anh [A7]
Mắt ơi [Dm7]nhớ in màu tɾong [Am]xanh [A7]
Giữ yên đó cho anh, cho tình [Bm]an
Là yêu, một [Em]khi đã yêu ɾồi
Thì ta yêu tâm tình [Bm]sáng ngời
Và yêu, để khi chết không sầu
Để cho kiếp sau ta vẫn nhận nhau
Vì em, chỉ em [A]mới đem [A]về
Niềm vui [F]lớn đã từng mất dạng
Chỉ em, thì anh [A7]mới an lòng
Chỉ em [A]mới cho anh [A7]biết chờ mong
Đăng nhập hoặc đăng ký để bình luận
Đăng nhập
Đăng ký