Tháng Giêng Hoa Quỳ Nở

Nếu như trời không gióMưa sẽ về đồi thôngNếu như em không đếnSẽ vô cùng mênh mông

Đà Lạt chiều xuống thấp
Bóng ai bên hàng cây
Chắc nỗi buồn đứng nấp
Cho tɾời chiều đầy mây

Bỗng dưng lòng tê cứng
Gió lạnh đâu tìm về
Từ cõi nào sâu thẳm
Để buồn lên tái tê

Giọt sương như lay động
Nõn xanh [A7]bên bờ hồ
Gót em [A]cứ xao động
Trong [Am]tim anh [A7]từng giờ

Giọt sương như lay động
Nõn xanh [A7]bên bờ hồ
Gót em [A]cứ xao động
Trong [Am]tim anh [A7]từng giờ

Đà Lạt em [A]không đến
E tháng Giêng bớt hồng
Hoa quỳ không còn nở
Giữa vô cùng mênh mông

Giọt sương như lay động
Nõn xanh [A7]bên bờ hồ
Gót em [A]như xao động
Trong [Am]tim anh [A7]từng giờ

Giọt sương như lay động
Nõn xanh [A7]bên bờ hồ
Gót em [A]như xao động
Trong [Am]tim anh [A7]từng giờ

Đà Lạt em [A]không đến
E tháng Giêng bớt hồng
Hoa quỳ không còn nở
Giữa vô cùng mênh mông

Đà Lạt em [A]không đến
E tháng Giêng bớt hồng
Hoa quỳ không còn nở
Giữa vô cùng mênh mông

Nếu như em [A]không đến
Gió lạnh bên đồi thông
Hoa quỳ không còn nở
Sẽ vô cùng mênh mông

Nếu như em [A]không đến
Nỗi buồn bên hàng cây
Tháng Giêng sẽ bớt hồng
Giữa tɾời chiều đầy mây

Nếu như em [A]không đến
Gió lạnh bên đồi thông
Hoa quỳ không còn nở
Sẽ vô cùng mênh mông

Nếu như em [A]không đến
Nỗi buồn bên hàng cây
Tháng Giêng sẽ bớt hồng
Giữa tɾời chiều đầy mây
Đăng nhập hoặc đăng ký để bình luận

ĐỌC TIẾP