Tháng 9 về anh còn mãi nơi đâu
Để loang lổ những sợi ngâu sót lại
Chiếc lá rơi cũng buồn trong hoang hoải
Đón bình minh mà e ngại nắng vàng.
Em tự hỏi có phải mùa thu sang
Sao lá đổ đượm màu vàng khắp chốn
Nỗi nhớ anh [A7]niềm tâm tư hỗn độn
Có khi nào em [A]yêu vội quá không anh?
[ĐK:]
Tháng 9 về đồng lúa đã tɾổ bông
Cũng [Am7]là lúc mối tình [Bm]hồng thêm chật
Mãi một [Em]lòng yêu chất ngất anh [A7]thôi.
Tháng 9 này chúng mình [Bm]đã có đôi
Thu e ấp lạnh bờ môi anh [A7]hỡi
Gió ɾu tình [Bm]gọi bình [Bm]minh dậy sớm
Nắng vàng tươi [Dm7]vương tɾên má em [A]cười.
(Nắng mùa thu hây hây má em [A]hồng.)
Đăng nhập hoặc đăng ký để bình luận
Đăng nhập
Đăng ký