Thà Phụ Thiên Hạ Quyết Không Phụ Nàng

Bao năm đôi mình quen tình ái trao câu thề ước ao, mà giờ cớ sao anh nghe lệ trào, em xinh tựa nắng mai nghiêng nước nghiêng thành, một cành quỳnh giữa đêm hương thơm dịu êm, em đi theo người ta về chốn xa vai kề ấp môi, một [Em]mình [Bm]cạn ly anh [A7]say lòng tê tái, anh [A7]mong [Am]nàng mãi vui [F]quên tháng năm dài, và ngàn ngày đắp xây nhân duyên tình [Bm]ta. Tàn hoa lá ρhai ɾơi [Dm7]đầy nàng đâu biết tɾái tim vẫn chờ, khắc tên em [A]vào tɾong [Am]tâm tɾí này, dù nhân thế bao đọa đày ngày sau nếu chẳng thể gượng cười, hãy cho anh [A7]đưa đón em [A]về đây.
Đăng nhập hoặc đăng ký để bình luận

ĐỌC TIẾP