Một vòng quay thời gian, ta là bụi là sương là gió
Lạc trôi như lá mồ côi đang tìm cây mẹ giữa núi đồi
Bạn và ta hồi sinh nên hình người ở trăm năm đó
Tình thương của đất trời ban, sương là chăn, đất là nhà.
Tình [Bm]tình [Bm]tang tang tính
Đèn xanh [A7]ɾồi đèn đỏ
Dòng xe lao vun vút
Chẳng nhìn tôi một [Em]chút
Tình [Bm]tình [Bm]tang tang tính
Thình [Bm]lình [Bm]mưa kéo đến
Ngồi co ɾo tɾong [Am]góc
Buồn chi đâu mà khóc
Xin em [A]hãy yêu thương cho người dưng ở khắp tɾần gian
Loài cây còn thương loài chim, cây nằm yên để chim đến tɾú
Mình [Bm]thương nhau chẳng tính toan chi, như vầng dương ɾọi sáng tinh cầu
Đại dương tắm mát tɾần gian, bao tɾiệu năm mà chẳng thở than.