Chào mọi người ạ, năm nay em 26 tuổi và đang thấy cuộc sống rất nhàm chán và bị gò bó. Đỉnh điểm là hôm nay em không còn nhịn được nữa nên cãi nhau rất lớn với bố mẹ. Em lên đây tâm sự cho nhẹ lòng.

Em là con một nên bố mẹ khá thương em, nhưng thương theo kiểu rất gò bó. Gò bó từ nhỏ ấy ạ, hồi bé mỗi lần nghỉ hè, bạn bè rủ nhau đi chơi, đi bắt ve sầu ở trường, còn em thì bị đóng cửa bắt ở nhà. Bạn bè đến chơi với em là ngồi ngoài cánh cửa cổng, thấy bố mẹ em về là tụi nó phải chạy trốn hết.

Cho đến bây giờ, theo đúng như mn nói thì tuổi của em đáng ra phải có ck có con rồi nhưng em thì vẫn còn độc thân, em cũng chưa vội vàng gì vì em thích cuộc sống độc thân hiện tại. Nhưng bố mẹ em thì cứ hối, rồi mấy năm nay cứ làm mai cho em 1 anh gần nhà. Anh này 33 tuổi, là tiến sĩ, mới đi du học về, cứ nói là anh ấy học hành tử tế sau này sẽ biết cách dạy con cái, thì em cũng đồng ý với quan điểm này. Nhưng sau nhiều lần tiếp xúc thì em không thích anh ấy, kiểu khá là gia trưởng và hay nói đạo lý, triết lý. Ví dụ như em đang rửa chén, thì anh đó nói “nhanh cái tay lên em, sao có mấy cái chén rửa lâu vậy”, hoặc em nhuộm tóc màu khá nhẹ như màu hạt dẻ thôi ạ, anh đó cũng kiểu k hài lòng “con gái gần 30 tuổi rồi nên để tóc đen”, với lại anh ấy suốt ngày lao đầu vào nghiên cứu rồi đi công tác, cũng k có thời gian. Nên sau nhiều lần em cũng từ chối và block luôn. Đến giờ anh đó sắp lấy vk rồi, mà bố mẹ em vẫn còn tiếc và suốt ngày cằn nhằn em là “tìm cho mối tốt thì k chịu, sau lấy phải cái thằng ất ơ thì ráng mà chịu khổ”.

Đợt 20/10 vừa qua, em k biết mua quà gì tặng mẹ nên em mua 1 bó hoa tặng, về cũng bị mẹ chửi “tặng hoa làm cái gì, có ăn có sài được không”, nghĩ tới sao mà buồn quá.

Đến giờ em có đang tìm hiểu một bạn, thi thoảng bạn đó qua nhà rước em đi chơi, cũng chưa xác định rõ nên em nói bạn đó đứng ngoài cổng chờ em ra, mà mỗi lần bạn đó đến là mẹ em ra nhìn ngta như kiểu sinh vật lạ, làm em rất ngại với bạn đó. Đi chơi thì mới hơn 9h tối là bắt đầu gọi “về chưa, sao giờ này còn chưa thấy về”, thế là em lại vội vàng đi về.

Rồi đến hôm nay về việc lương của em, ví dụ 1 tháng lương em 12tr, thì bố mẹ em bắt đưa 10tr cho mẹ giữ. Em biết là mẹ giữ để tiết kiệm cho em nhưng thật sự với 2tr còn lại đôi khi em k đủ sài. Tiền ăn sáng, ăn trưa, thi thoảng cafe với bạn bè, xăng xe, sinh nhật bạn… Từ đầu năm đến nay lại đám cưới anh chị họ nên phải mua vàng tặng nên em có đưa cho mẹ ít hơn. Đỉnh điểm là tháng này em có 1 quyết định táo bạo là đi học makeup cá nhân nên phải mua mỹ phẩm và đóng học phí hết tiền, và thế là bố mẹ em chửi em cả tháng nay. Nào là “cái loại tiêu sài hoang phí, mày đi làm có được cái tích sự gì cho cái nhà này, tiền lương có đủ đắp vào cái bản mặt mày k, thôi mày đi làm mà k có cái đồng bạc nào thì mày nghỉ ở nhà luôn đi”. Em cũng lưu ý là nhà em cũng thuộc dạng có điều kiện chứ không phải nghèo ạ. Chỉ mới 1 tháng k đưa tiền lương mà em đã bị trì triết thậm tệ. Nên hôm nay em đã cãi lại là “mọi người đi làm để lấy tiền tiêu sài chứ tiết kiệm quá làm gì”, rồi đó ạ, sau đó cãi nhau um sùm, hàng xóm tưởng gì chạy ra xem.

Cũng có lần em dọn ra ngoài sống rồi, nhưng bố mẹ lại ra bắt em về nhà cho bằng được. Giờ em k biết phải làm sao cho cuộc sống thoải mái hơn đây 😢
Đăng nhập hoặc đăng ký để bình luận