Sông Ngàn Sâu

Sông chẳng sâu cứ hỏi là sâu
Khúc buồn nâu lững lờ bờ rau
Mà sông nước mãi nặng câu ân tình tên ngàn
Nào phải ngàn đâu mà sâu muôn nơi từ lâu quê mình.

[ĐK:]
Anh về tắm hội năm nào
Anh đi sóng còn xôn xao
Để cho sông nước thêm xanh [A7]
Tình [Bm]em [A]son [C7]sắc với anh
Ở nơi [Dm7]chiến tɾường sông dài mộc mạc ngọn sóng
Chạy từ xanh [A7]mát tɾong [Am]câu ca em [A]thương mình.
Đăng nhập hoặc đăng ký để bình luận

ĐỌC TIẾP