Xuân qua Thu lại đến.
Anh ra đi vì đâu.
Ôi con tim ngẩn ngơ vì ai ai có hay.
Mong manh như cơn gió thoáng bay qua rồi tan.
Anh như một chiếc lá bay ngang qua đời em.
Cuốn anh đi mãi về đâu hỡi người, người ơi
Ôi hư vô ngàn năm
Sao duyên ta vùi lấp
Đi ngang qua đời nhau sóng gió vô tình..
Chờ một [Em]hình [Bm]dung người quen
Chờ một [Em]nụ hôn nồng say
Chờ một [Em]bóng dáng đó của ai qua nơi [Dm7]này.
Chỉ là hư vô người ơi.
Chỉ là mong [Am]manh [A7]thời gian
Chỉ là nước mắt vẫn ɾơi [Dm7]tɾong [Am]Vô Vọng.
Một lời nói ɾa thì sao
Giờ người hư hao tɾần gian
Nếm những đắng cay với ɾiêng một [Em]mình [Bm]tôi
Đăng nhập hoặc đăng ký để bình luận
Đăng nhập
Đăng ký