Sóng Biển Đông

Khi con cầm trên tay nắm đất
Con đã thấy máu bao anh hùng bất khuất
Nhìn quốc kỳ trong gió đang reo
Nghe vọng về lời tiền nhân thầm nhắc.

Không, không, không, không bao giờ để mất
Một ngọn núi con [C7]suối dòng sông
Không, không, không, không bao giờ để mất
Những ngọn sóng biển đông hóa thành Bạch Đằng Giang

Nhọn hoắc như chông
Đoàn quân ɾa tɾận với sức mạnh bốn ngàn năm.
Đăng nhập hoặc đăng ký để bình luận

ĐỌC TIẾP