Sợi Nhớ Sợi Thương

Trường Sơn Ðông, Trường Sơn Tây
Bên nắng đốt, bên mưa quây
Em dang tay, em xòe tay
Chẳng thể nào mà xua tan mây
Mà chẳng thể nào mà che anh được.

[ĐK:]
Chứ rút sợi thương ấy mấy chắp mái lợp
Rút sợi nhớ mấy đan vòm xanh
Nghiêng sườn Đông mà che mưa anh
Nghiêng sườn Tây xõa bóng mát.

Rợp tɾời thương ấy mấy màu xanh [A7]suốt
Mà em [A]nghiêng hết ấy mấy về ρhương anh
Mà em [A]nghiêng hết ấy mấy về ρhương anh.
Đăng nhập hoặc đăng ký để bình luận

ĐỌC TIẾP