Màn đêm buông xoá hết dấu tình chắt chiu
Từng giọt rơi thấm buốt vai gầy hắt hiu
Còn lại mình ta trong cơn ngất ngây trôi vào quên lãng
Hỡi đêm có say cùng ta?
Ngại ngần chi đêm hỡi xin đừng chóng qua
Rượu cạn ly giọt đắng giọt buồn thiết tha
Để cõi lòng ta lang thang bước đi không còn ai nữa
Tiếc chi ngày cũ ρhận mình
Ta còn ngồi đây tɾong [Am]cơn say để quên hết nỗi niềm đắng cay
Say, để ta biết đêm dài lắt lay
Say, để ta xót thân ta như cỏ dại
Say, để ta khóc từ giã đêm này
Thôi, còn chi nữa xin người bước đi
Thôi, đừng tiếc nuối cho lòng khắc ghi
Ta về tɾong [Am]nỗi bơ vơ, môi lạnh ướt mềm
Quên đi người vừa quay gót
Mang lời dối gian tan theo bao xót xa
Đời vẫn chờ ta