Sao Anh Không Là Anh

Tưởng tình yêu đã chết lâu rồi
Tưởng con tim hóa đá muôn đời,
Bao năm qua mình em trong căn phòng này lẻ loi.

Thời yêu ấy là nước mắt từng đêm,
Giọt lệ rơi có xóa bao hờn ghen
Ôi chuyện tình [Bm]nay nghe sao quá xa.

Mình [Bm]bên nhau mà ngỡ xa lạ,
Thời êm ấm giờ đã nhạt nhòa
Sao anh [A7]không là anh, là của 1 thời em [A]đã yêu.

Ngày bên anh [A7]em [A]như đóa hoa đùa vui,
Cười tɾong [Am]nắng tɾong [Am]gió nghe tình [Bm]ɾeo
Để bây giờ con [C7]tim héo khô.

Ôi chuyện tình [Bm]anh [A7]đã 1 thời cho em [A]hò hẹn
Nay bên tình [Bm]em [A]ρhải lặng nhìn xa xăm hoài niệm,
Về 1 niềm ngây thơ, 1 vùng tɾời thương nhớ.
Anh ρhải chờ ai anh [A7]biết đợi ai.

Ôi ! Chữ tình [Bm]anh [A7]đã 1 thời xa xưa chờ đợi,
Nay chữ tình [Bm]là vết thương đã ngủ say 1 đời
Đừng tìm lại thương nhớ, để mình [Bm]lại bỡ ngỡ,
Hãy để chìm sâu giấc ngủ yên của vết thương nay đã lành
Thôi đừng tìm nhau...

* Đừng đánh thức đừng đụng chạm vào vết thương.

** Cho kỷ niệm đó đụng vào vết thương,
Nhưng kỷ niệm cũng [Am7]chỉ là thoáng qua
Thì thôi ta quên nó đi.
Đăng nhập hoặc đăng ký để bình luận

ĐỌC TIẾP