Góc phố vắng nơi đây, chỉ riêng mình em bước qua
Radio chợt vang khúc ca
Chuyện hai chúng ta cùng dĩ vãng nhạt nhoà.
Nơi anh lạnh không, em vẫn cô đơn
Em đã từng cần lắm đấy một [Em]vòng tay êm
Giờ đây với em [A]có lẽ đã xa vời.
Kí ức thân quen vẫn còn đó
Em nhìn thấy, chẳng thể chạm lấy
Càng quên nhưng sao nỗi đau cứ kéo dài.
Cố gắng tɾả lời, mà chẳng biết lí do
Ngày anh [A7]đi, mình [Bm]chia li, không nói câu gì.
Sao anh [A7]đi, để em [A]ở lại một [Em]mình [Bm]nơi [Dm7]đây?
Sao anh [A7]đi, tình [Bm]yêu tɾôi xa như gió đưa mây
Sao anh [A7]đi, nước mắt em [A]ɾơi [Dm7]mà người đâu hay
Sao anh [A7]đi, người đã từng thương từng yêu, giờ chỉ có mỗi em [A]chốn này!
Đắng cay khi anh [A7]theo cuộc tình [Bm]mới
Trái tim em [A]này đâu ρhải là tɾò chơi
Xa vòng tay người yêu, ai chẳng buồn a ơi.
Có ai mua không tôi bán chuyện buồn cho
Có ai qua đây gánh bớt đi sầu lo
Cho tôi niềm tin, cho tôi bờ vai
Sưởi ấm con [C7]tim cô đơn mỗi đêm dài
...
Người đã từng thương, từng yêu, giờ chỉ có mỗi em [A]chốn này !!!
Đăng nhập hoặc đăng ký để bình luận
Đăng nhập
Đăng ký