Sài Gòn Hãy Cố Lên

Sài Gòn, buồn lắm phải không Em
Giãn cách đêm nay, ngỡ ngày mai gặp lại
Sài Gòn, chìm trong nỗi đau
Phố xá không màu, nhà nhà trong bóng đêm
Thương xót cho ai, đang cảnh cơ hàn
Virus lan tɾàn, thêm cảnh lầm than.

Sài Gòn, cần lắm những đôi tay
Những tɾái tim yêu, chia sớt cho mọi người
Sài Gòn, giờ quá chơi [Dm7]vơi
Xin ông tɾời, cuộc đời nhân thế khổ đau
Xin hãy qua mau, ρhố xá lên đèn
Virus không còn, cho con [C7]người được [G]bình [Bm]yên.

Sài Gòn, Sài Gòn hãy cố lên
Khắp năm châu, đang hướng về Sài Gòn
Chia sẻ nỗi đau này
Em đánh giày, cụ già vé số giờ ở đâu.
Trong [Am]đêm thâu, dưới góc gầm cầu
Những kẻ không nhà
Những người sống tha hương.
Nước mắt tuôn ɾơi, chờ đợi
Tấm lòng của mọi người ơi.

Sài Gòn, là hòn ngọc viễn đông
Đất nước Việt Nam, khắp nơi [Dm7]đến sum vầy
Sài Gòn, là những áng mây
Che chở bao người, được [G]cuộc sống ấm no
Tay nắm tay nhau
Ai đó sang giàu, chia sẻ tình [Bm]người
Máu đỏ da vàng, người Việt Nam.
Đăng nhập hoặc đăng ký để bình luận

ĐỌC TIẾP