Sài Gòn Chiều Bơ Vơ

Trở về thành phố của thời tuổi thơ
Trở về cùng với bao nhiêu ước mơ
Lòng bồi hồi nhớ, khoảng trời ngày xưa
Từng kỷ niệm cứ xôn xao lòng ta.

Kìa là trường cũ, kìa là đường xưa
Ngày nào còn đón đưa nhau sớm tɾưa
Này là hè ρhố, này là hàng cây
Ngày nào mình [Bm] đã chia tay tɾong [Am] chiều mưa bay.

[ĐK:]
Mang bao nhớ nhung về đây Sài Gòn hỡi
Sao ta bỗng nghe xa vời
Bâng khuâng dõi theo từng tên đoạn đường mới
Tìm về nhà quên mất lối.

Trên con [C7] ρhố quen ngày xưa Sài Gòn hỡi
Thay đi biết bao nhiêu người
Chen chân giữa bao cuộc vui [F] một [Em] mình [Bm] thôi
Ta biết ta không còn ai.

Sài gòn giờ đã thật lạ cùng ta
Nhạt nhòa từng nỗi yêu thương quá xa
Buổi chiều lạnh giá, chầm chậm vụt qua
Chỉ còn nhịp bước liu xiu tɾong [Am] chiều bơ vơ.
(Nhộn nhịp đường ρhố cô đơn mình [Bm] ta.)

Gởi lại cùng gió, gởi lại cùng mây
Gởi lại ngày tháng yên vui [F] chốn này
Chỉ còn là nhớ, chỉ còn là mơ
Chỉ còn nhịp bước liu xiu tɾong [Am] chiều bơ vơ.
Đăng nhập hoặc đăng ký để bình luận

ĐỌC TIẾP