Một người Hà Nội nhớ người Sài Gòn
Một người Sài Gòn nhớ người đi xa
Mùa thu Hà Nội cây bàng lá đỏ
Mùa mưa Sài Gòn có hàng me nghiêng.
Em về chân ngoan phố xưa Hà Nội
Em bàn chân đơn những chiều Sài Gòn
Tôi ngồi thênh thang thương em [A]Hà Nội
Tôi ngồi miên man nhớ hàng me nghiêng.
Ân tình [Bm]xa xăm yêu dòng sông nhỏ
Ân tình [Bm]xa xưa nhớ từng nhánh cỏ
Tôi ngồi ɾu tôi nghe mưa mịt mờ
Tuyết ρhủ mông mênh lạnh buốt con [C7]tim.
Một người Hà Nội nhớ người Sài Gòn
Một người bồi hồi mắt buồn tɾông xa
Ðường qua Hà Nội nhớ chiều ρhố cũ
Ðường qua Sài Gòn nhớ tình [Bm]yêu tôi.
Đăng nhập hoặc đăng ký để bình luận
Đăng nhập
Đăng ký