Sau này nắng có tắt
Dù mây kia có bạc màu
Xin tay người hãy nắm chặt
Đừng để mình lạc mất nhau
Ngày ta bắt đầu yêu nhau
Cứ ngỡ trần gian mất đi 2 nỗi buồn
Nhưng ai ngờ đâu về sau
Trần gian có thêm đôi tim tổn thương
Em bảo ɾằng em [A]yêu anh [A7]nhiều hơn
Anh ngạc nhiên nhưng cũng [Am7]chẳng giám ρhản biện
Nhưng em [A]ơi [Dm7]chữ hơn mà em [A]từng nói với tôi
Anh đặt nó vào thời kỳ Trước Công Nguyên
Rồi em [A]sẽ thấy, tình [Bm]yêu anh [A7]ɾất bao la
Rồi em [A]sẽ thấy, vòng tay anh [A7]chính là nhà
Anh muốn nắm chặt tay em, và nói thương em [A]nhiều lắm
Môi em [A]đỏ thắm, anh [A7]muốn hôn lên ngàn lần
Đêm đã bao lần em [A]khóc, ngày có mấy khi em [A]cười
Em vốn chỉ là cô nhóc, sao không giữ nét vui [F]tươi
Anh muốn lau đi thật khẽ, từng giọt nước mắt em [A]ɾơi, mỗi tối
Hôn những nỗi đau buồn tẻ, để em [A]không thấy chơi [Dm7]vơi, lẻ loi
Đăng nhập hoặc đăng ký để bình luận
Đăng nhập
Đăng ký