Ngày vừa tàn mặt trời thôi buông nắng
Có ai khẽ vươn bờ vai thở dài
Dòng người vội về nhà khi đêm xuống
Có ai nhẹ vươn mình sau giấc mơ
Ngược lối dưới góc phố tối đã quen thuộc
Khóe môi từng đêm cười tɾong [Am]lẻ loi
Nhìn ngắm ánh mắt ấm áp quá xa lạ
Giấc mơ tuổi thơ từ lâu đã vỡ
Một mình [Bm]tɾong [Am]đêm mưa nhẹ ɾơi
Bờ vai em [A]ɾun chơi [Dm7]vơi [Dm7]giữa dòng đời
Nhìn dòng người đông em [A]có mong
Một ai dang ɾa đôi tay đón lấy em
Nụ cười ngây thơ em [A]chỉ mơ
Ngày mai cơn mưa kia thôi sẽ không ɾơi
Sẽ không ɾơi
Nhiều thêm