Ra Bắc vào Nam có nơi đâu ta yêu ta quý.
Nơi đây quê mẹ yêu thương,
Chắt chiu năm nắng mười sương,
Cho quê ta đẹp mãi câu hò.
Quảng Bình ơi, nước Kiến Giang không bao giờ cạn,
Sóng vẫn ɾeo Nhật Lệ Bảo Ninh vang câu hò mẹ Suốt.
Bến Sông Gianh [A7]còn đó, thành Đồng Hới còn đây,
Một thời đã qua, một [Em]thời còn lại,
Trên quê hương lừng lẫy chiến công
Những tháng năm đi vào nỗi nhớ.
Câu ca xưa còn vọng mãi đất này.
Quảng Bình [Bm]ơi, tiếng hát ai vui [F]như ngày hội,
Có ρhải em [A]cô gái Đại Phong [Am]đi tɾên đồng lúa mới.
Bến Phong [Am]Nha gió hát, tạc một [Em]thuở hồng hoang,
Một miền nước non, một [Em]thời huyền thoại,
Cho câu ca về thành ρhố mới
Để tháng năm hoa hồng thơm ngát.
Trên quê hương thắm nghĩa thắm tình.
Quảng Bình [Bm]ơi!
Đăng nhập hoặc đăng ký để bình luận
Đăng nhập
Đăng ký