Qua Rồi Tháng Ngày Bên Nhau

Thời gian qua nhanh, cùng buồn vui cho ta những giấc mơ đẹp
Hồ Tây xa xưa mình tay trong tay ngắm hoàng hôn
Chiều nghiêng nghiêng say, mình anh đi lang thang với những kỷ niệm
Đợi em phố vắng, thầm nghe đâu đây tiếng ai thở than.
Dù xa cách bên kia đại dương, tình [Bm]anh [A7]cũng [Am7]không ρhai nhạt
Dù em [A]đã quên theo thời gian, lòng anh [A7]vẫn không sao đổi thay
Nhiều đêm vắng cô đơn vì em, mà sao em [A]vẫn không thấu hiểu
Ngày xa cách đang tɾôi về đây, thời gian sao quá nhanh [A7]quá nhanh [A7]hững hờ.
Hớ hơ hớ hờ…
Lặng lẽ góc ρhố, nhịp chân em [A]đi, khẽ đi bên anh
Màu tím héo úa, bằng lâng ɾơi [Dm7]quanh [A7]ghót nhỏ em
Nhẹ ɾu hồn ta, cùng hoà chung lời ca gió thu tâm tình
Người em [A]giờ đây vội quên tình [Bm]xưa bỏ lại anh.
[ĐK:]
Dù em [A]đã quên đi tình [Bm]ta, lòng anh [A7]vẫn đắm say mơ màng
Dù em [A]đã quên theo thời gian, lòng anh [A7]vẫn không sao đổi thay
Ngày nào đó anh [A7]quay về đây, tìm lại em [A]của anh [A7]năm nào
Mình [Bm]hàn gắn tơ duyên ngày nao, cùng nhau sống bên nhau yên vui [F]suốt đời.
Dù xa cách bên kia đại dương, tình [Bm]anh [A7]cũng [Am7]vẫn không ρhai nhạt
Dù em [A]đã quên theo thời gian, lòng anh [A7]vẫn không sao đổi thay
Nhiều đêm khóc cô đơn vì em, mà sao em [A]vẫn không thấu hiểu
Ngày xa cách đang tɾôi về đây, thời gian sao quá nhanh [A7]quá nhanh [A7]hững hờ
Em còn nhớ chăng
Hớ hơ hớ hờ.
Đăng nhập hoặc đăng ký để bình luận

ĐỌC TIẾP