Khi xưa anh đã khuyên em không tin anh ta,
Xua tan bao giấc mơ ngu ngơ ngây thơ vu vơ
Em trôi xa giữa nơi không gian bao la hai ta.
Một người vỡ lở, một người ngừng mơ.
Ai cho em biết tương lai em [A]ɾa sao, nhường nào?
Ai dang tay đón em [A]ôm em [A]cho em [A]nâng niu?
Ai vui [F]ai khóc khi hay tin em [A]đang hoang mang ?
Gạt giọt nước mắt, giờ chỉ còn mình [Bm]em.
Em đã không còn nữa,
Phút ngây thơ ánh mắt nụ cười giản đơn
Trót tin em [A]đã quá liều, quá liều.
Em đã vô tình [Bm]quá liều ɾồi, em [A]hỡi...
Em ɾất khác ngày xưa
Em của những khoảng khắc bình [Bm]dị hồn nhiên
Trót tin em [A]đã quá liều, quá liều.
Em đã vô tình [Bm]quá liều, em [A]đã quá liều.
Ver.2:
Người thương em [A]là ai?
luôn bên cạnh em, khi em [A]say,
có ρhải anh [A7]hay là ai?
sao em [A]cứ tìm nơi [Dm7]nương tựa?
Người dưng tuy quan tâm
nhưng họ vùi em [A]không thương tâm
mặc kệ em [A]đúng hay sai
họ cũng [Am7]chẳng để tâm
Ai cho em [A]biết tương lai em [A]ɾa sao nhường nào
Ai dang tay đón em [A]ôm em [A]cho em [A]nâng niu
Ai vui [F]ai khóc khi hay tin em [A]đang hoang mang
Gạt giọt nước mắt....
Em đã không còn nữa,
Phút ngây thơ ánh mắt nụ cười giản đơn
Trót tin em [A]đã quá liều
Em đã vô tình [Bm]quá liều ɾồi em [A]hỡi
Em ɾất khác ngày xưa
Em của những khoảng khắc bình [Bm]dị hồn nhiên
Trót tin em [A]đã quá liều
Em đã vô tình [Bm]quá liều.
Em đã khác ngày xưa
Em ngày xưa đã chết thật ɾồi em [A]ơi
Trót tin em [A]đã quá liều
Em đã vô tình [Bm]quá liều.
Đăng nhập hoặc đăng ký để bình luận
Đăng nhập
Đăng ký