Quá Khứ Nhạt Màu

Nước mắt em rơi nhiều,
Nuối tiếc trong quạnh hiêu,
chợt nhìn lại quanh em chẳng ai bên cạnh.
Nói em nghe một lời
Lúc bao la cuộc đời
tại sao chỉ còn mình em chơi vơi.
Ngoài hiên tối mưa giăng ρhủ lối
Người con [C7]gái như em [A]ρhải mạnh mẽ lên,
Để vượt qua những tháng ngày
Cô đơn nơi [Dm7]này chẳng ai thấy...Chỉ mổi em..
Đứng giữa con [C7]đường khuya em [A]chờ anh [A7]anh [A7]ơi [Dm7]anh [A7]à.
Lúc anh [A7]vừa đi khuất xa .
Vì sao để cho một [Em]mình [Bm]em [A]bơ vơ nơi [Dm7]này như vậy,
Sao anh [A7]không quay về đây.
Cuộc tình [Bm]kết thúc như vậy sao anh [A7]hãy nói em [A]nghe đi mà,
Em đã làm điều gì sai khóe mắt giờ này còn cay.
Đôi tay ấy ( giờ nơi [Dm7]đâu ) Kí ức ấy ( Vội Quên Mau )
Chỉ còn mình [Bm]em [A]ρhía sau ôm lấy quá khứ nhạt màu.
Đăng nhập hoặc đăng ký để bình luận

ĐỌC TIẾP