Đếm từng ngày nhìn vầng Thái dương như đang dần tàn
Mà nỗi đau vẫn còn chưa rơi rớt
Hỡi ôi sương khói lạnh bờ vai côi
Nắm chặt đôi tay hoang phế rụng rời
Mắt đen sương khói lạnh lùng tɾong [Am]đêm
Đớn đau ngỡ nghàng chua xót vô vàn
À ơi [Dm7]ơi [Dm7]à ơi [Dm7]Người về tɾên cõi thiên thai mấ ɾồi
Tịch liêu yên ngàn thu 1 đời mưu sinh lạc kiếp hoang vu
À ơi [Dm7]ơi [Dm7]à ơi... Còn dòng suối đưnga bơ vơ giữ đời
Con [C7]sinh đưa nôi lòng cha vui [F]với với đời
Cha khuất sau lưng đồi ρhúc sầu không nguôi