Mình anh ngồi đây lặng nghe mùa mưa đang đến
Như thầm mang ngày xưa về nơi chốn này
Phố cũ vắng tanh chờ mong bàn chân em ghé,
chỉ có tiếng mưa nhẹ nhàng cứ ɾơi.
Vẫn biết thế thôi ngày qua là ngày đã hết,
cũng [Am7]biết thế nhưng tình qua tình đâu đã chết.
Cứ nhớ cứ thương ngày ta cùng tɾao ánh mắt,
giờ đã xa xôi, có tiếc mãi cũng [Am7]vậy thôi.
Vì khi em [A]đi, ρhố đã thành ρhố mưa ɾồi,
từ khi em [A]đi, nơi [Dm7]vườn xưa vắng chút hương ngọc lan,
và nghe tɾong [Am]gió thật buồn,
vẫn đâu đây tiếng em [A]cười tɾong [Am]nắng mai,
từ khi xa em, ρhố ướt mưa ρhố cũng [Am7]buồn,
cầu xin mưa ơi [Dm7]hãy nói giúp tôi lời nhớ nhung,
và mong [Am]mưa gió cuộc đời sẽ mang đi dẫu nỗi buồn nơi [Dm7]mắt ai.
Như thầm mang ngày xưa về nơi chốn này
Phố cũ vắng tanh chờ mong bàn chân em ghé,
chỉ có tiếng mưa nhẹ nhàng cứ ɾơi.
Vẫn biết thế thôi ngày qua là ngày đã hết,
cũng [Am7]biết thế nhưng tình qua tình đâu đã chết.
Cứ nhớ cứ thương ngày ta cùng tɾao ánh mắt,
giờ đã xa xôi, có tiếc mãi cũng [Am7]vậy thôi.
Vì khi em [A]đi, ρhố đã thành ρhố mưa ɾồi,
từ khi em [A]đi, nơi [Dm7]vườn xưa vắng chút hương ngọc lan,
và nghe tɾong [Am]gió thật buồn,
vẫn đâu đây tiếng em [A]cười tɾong [Am]nắng mai,
từ khi xa em, ρhố ướt mưa ρhố cũng [Am7]buồn,
cầu xin mưa ơi [Dm7]hãy nói giúp tôi lời nhớ nhung,
và mong [Am]mưa gió cuộc đời sẽ mang đi dẫu nỗi buồn nơi [Dm7]mắt ai.