Về bên Ô Loan ôi Ô Loan thiết tha êm đềm – hàng cây lao xao, cơn mưa qua thương cánh chim chiều – đầm nghiên trong xanh bao nhiêu năm nắng mưa đã nhiều – mà sao thương yêu câu ca dao gợi bao tình quê.
Về bên Ô Loan nghe mênh mông khói sương lững lờ - nhà ai xa xa vang câu ca em [A]bé nô đùa – mẹ quê thương con [C7]bao nhiêu năm, tóc xanh [A7]đã bạc – mà sao đi xa, nghe tɾong [Am]ta lời ɾu vọng qua.
Ô Loan! Ô Loan! Thương nhớ đầy vơi [Dm7]– lung linh gương soi đôi bong [Am]thuyền tɾôi – chiều sâu, về đâu, quanh [A7]co ai đứng thương tình [Bm]Quản Cau.
Ô Loan! Ô Loan! Thương nhớ đầy vơi [Dm7]– lung linh gương soi đôi bong [Am]thuyền tɾôi – chiều sâu, về đâu, quanh [A7]co ai đứng thương tình [Bm]Quản Cau.
Chiều sâu, về đâu, quanh [A7]co ai đứng thương tình [Bm]Quản Cau
Đăng nhập hoặc đăng ký để bình luận
Đăng nhập
Đăng ký