Nước Mắt Tương Phùng

Ngàn kiếp vang danh trời đất
Núi non cao cùng ta bay đến chân trời
Biển kia qua bao hiểm nguy
Cho đời sau bình yên, thù đau tan biến.

[ĐK:]
Dù có sóng gió bủa vây
Dù có tan thân vì ai
Lòng ta vẫn bên người
Luôn sát vai, vượt gió.

Rồi đến lúc sẽ bình [Bm]yên
Rồi đến lúc ta gặp nhau
Nghẹn ngào sao khi giọt nước mắt ɾơi
Đến tɾong [Am]giây ρhút tương ρhùng ngàn đời.
Đăng nhập hoặc đăng ký để bình luận

ĐỌC TIẾP