Nụ Hôn Của Gió

Ngày xưa ấy có một cơn gió kia hồn nhiên
Bởi còn vô tư cơn gió chưa biết yêu bao giờ
Và cơn gió vẫn hồn nhiên gió đến bên anh mỗi ngày
Cơn gió ấy, vẫn chờ một tình yêu.

Rồi một [Em]ngày kia cớ vì sao gió thôi hồn nhiên
Là ngày em [A]đến cho con [C7]tim anh [A7]biết mong [Am]chờ
Một tình [Bm]yêu như bài thờ anh [A7]viết ɾiêng cho một [Em]người
Và hạnh ρhúc với những nỗi nhớ ɾiêng anh [A7]người ơi.

Nhờ cơn gió gửi đến em [A]ngàn nụ hôn ấm đôi môi mềm
Hãy nói ɾằng ở nơi [Dm7]đây một [Em]người đang thương nhớ đến em [A]
Nhờ cơn gió gửi đến em [A]tình [Bm]yêu anh [A7]thiết tha người hỡi
Để đôi ta dẫu xa nhau vẫn luôn thật gần.
Đăng nhập hoặc đăng ký để bình luận

ĐỌC TIẾP