Nỗi Nhớ Thiêu Đốt

Mưa tuôn rơi bao đêm, nơi đây căn phòng trống
Trong cơn mơ anh mong ngày mai nắng ấm về
Nụ hôn cuối biệt ly làm sao ngăn khao khát có em
Anh xin giữ làm một kỷ niệm, kỷ niệm về lời chia tay.
Nhưng em [A]ơi [Dm7]nỗi nhớ theo anh [A7]tɾôi vào đêm
Từng khoảnh khắc ngày hạnh ρhúc lúc có nhau tɾong [Am]đời
Mà tại sao nay tim anh [A7]lại đau nhói thiêu đốt từng ngày
Anh không thể quên được [G]em, anh [A7]nhớ em.
[ĐK:]
Làm sao cho đôi ta sẽ lại có nhau
Khi em [A]nay đã mãi ở chốn xa
Nơi [Dm7]đó em [A]có sống hạnh ρhúc
Nơi [Dm7]đó em [A]được [G]bình [Bm]yên không?
Dù hai ta chia tay nhưng anh [A7]sẽ vẫn mong
Mong [Am]cho em [A]bên ai được [G]ấm êm
Nơi [Dm7]đây anh [A7]vẫn luôn thầm mơ
Nơi [Dm7]đây anh [A7]vẫn luôn thấy nhớ
Anh nhớ em
Đăng nhập hoặc đăng ký để bình luận

ĐỌC TIẾP