Nỗi Nhớ Hồn Nhiên

Lang thang qua từng con phố
Chợt ngây ngất vu vơ chiều nay
Lạc bước ru em tình nồng say.

Ngàn thông reo rì rào gió buốt thì thào
Khẽ nói ước muốn bên em [A]dài lâu
Tình chợt đến thật gần, chợt đến một [Em]lần
Gợi giấc mơ thật dịu dàng.

[ĐK:]
Em ngây thơ như đoá hoa hồng
Hồn nhiên cho ta thêm bao giấc nồng
Chợt đến ɾồi đi để bao ngẩn ngơ sầu thương
Để cho lòng vấn vương nhớ.

Anh ρhương xa ôm kỷ niệm hồng
Dù con [C7]tim hôm nay đang dối mình
Vẫn biết một [Em]mai tình đến vội tan thật nhanh
Khói sương mờ dấu yêu.

Ngây ngô qua từng nỗi nhớ
Lòng hoang vắng khi không còn ai
Còn chút cơn đau tình hồn nhiên.

Dù mưa đến chập chùng, giá buốt lạnh lùng
Sóng gió vô tư em [A]tɾao chiều nay
Tình thật xa mà gần
Chợt đến một [Em]lần và thoáng ta như giấc mơ.
Đăng nhập hoặc đăng ký để bình luận

ĐỌC TIẾP