Nỗi Nhớ Dịu Êm

Nghe hạt mưa rơi rớt quanh đời
Anh ngồi nhớ em mùa đông
Những đêm trắng thao thức mong chờ
Anh ngồi nhớ em suốt đời.

Bao nhiêu ngày vui giờ đã xa rồi
Cuốn xa như gió ngoài khơi
Anh đi tìm em [A]chỉ thấy kỷ niệm
Trốn tɾong [Am]bóng đêm dịu êm.

[ĐK:]
Em ơi [Dm7]vì sao ta đã xa nhau
Trăm năm nỗi nhớ vẫn hoài
Xa nhau thật sao ta mãi xa nhau
Anh biết đến bao giờ nguôi.

Em ở đâu khi bóng đêm về
Quanh [A7]đời tiếng mưa thật êm
Còn anh [A7]ngồi đây nỗi nhớ đong [Am]đầy
Trốn tɾong [Am]bóng em [A]dịu êm.
Đăng nhập hoặc đăng ký để bình luận

ĐỌC TIẾP