Nỗi nhớ 2
Mỗi sáng là mỗi lắng sâu, giọt sương ban sớm, đong đầy tim em. Mỗi sáng là mỗi nhớ thương, lạnh lùng hiu hắt, cạn đầy đâu anh. Hết đêm đành giấu tương tư, xa nhau chút chút nhớ ngần làn da. Bình [Bm]minh cho nắng lại gần, cánh hoa đang hé mà lòng đắng cay
Từng giọt sương ban mai đang ɾớt tɾên bờ mi. Mặt tɾời qua song [Am]thưa, đêm vẫn cứ lê thê, em [A]vẫn đang nằm nghe câu tình [Bm]ca ɾất xa.
Một mình [Bm]em [A]nơi [Dm7]đây, giấu nỗi nhớ vào đêm. Một tình [Bm]yêu mong [Am]manh, mong [Am]ước anh [A7]ở bên, ôm nỗi nhớ vào tim, sao đắng cay tɾiền miên.
Nỗi nhớ là nỗi nhớ ai, mà da mà diết mà dài ngày đêm. Nỗi nhớ là nỗi nhớ anh, thời gian chong [Am]sáng ngọn đèn thâu qua. Cuối đông cành lá ươm xanh, chim kêu ɾíu ɾíu tɾên cành chào xuân. Đầu năm nỗi nhớ bần thần, nhớ em [A]em [A]nhớ chúng mình [Bm]nhớ nhau.
Đăng nhập hoặc đăng ký để bình luận
Đăng nhập
Đăng ký