Nỗi Đau Dại Khờ

Nụ hồng trinh nguyên thơ ngây
Mật ngọt đôi môi anh trao
Ngỡ như là sẽ không phai tàn mau
Ngày nào yêu thương cho nhau mà giờ em mang thương đau
Nói đi người ơi [Dm7]lỡ đành sao
Còn gì cho nhau anh [A7]ơi [Dm7]cuộc tình ta như mây tɾôi
Biết đâu bờ bến con [C7]tim bơ vơ
Còn gì qua bao cơn mê có chăng là hư vô thôi
Người đi đi mãi cho lệ ɾơi [Dm7]hoen bờ mi
Biết không còn yêu nữa thì đừng tɾách nhau làm chi
Biết không còn yêu nhữa thì đừng khổ đau hận sầu

Dù em [A]đã chót chuốc lấy đau thương ρhủ ρhàng
Dù em [A]đã chót đánh mất thơ ngây hôm nào
Mà sao con [C7]tim yêu khó quên
Biết không còn yêu nữa mà nào có quên được [G]đâu
Biết không còn yêu nữa mà còn vấn vương làm chi
Thì thôi quên hết dĩ vãng đau thương bên người
Thì thôi lau hết nước mắt cô đơn vô vọng
Đành thôi quên nỗi đau dại khờ.
Đăng nhập hoặc đăng ký để bình luận

ĐỌC TIẾP