Nơi Cuối Nỗi Cô Đơn

Nẻo đường tôi đã đi qua là đến cuối nỗi cô đơn
Nỗi buồn em đã bỏ quên, tôi mang về làm nỗi nhớ thương
Mỗi người có một tình yêu nên em theo nhân gian đi tìm
Giữa đời chỉ một [Em]mình [Bm]tôi sao cũng [Am7]là một [Em]cuộc chia ly
Còn chút nhớ, đi tìm một [Em]cuộc tình
Lỡ làng chưa tìm lãng quên một [Em]mình [Bm]
Ước nguyện xưa vẫn là niềm thương nhớ
Giấc mơ dịu dàng đưa em [A]về với tôi
Rồi dĩ vãng quên nỗi đau niềm ɾiêng
Đem [A]nhớ thương làm cuộc hẹn hò
Người đa đoan nhưng không đành lỗi hẹn
Nên vẫn chờ nơi [Dm7]cuối nỗi cô đơn ….
Đăng nhập hoặc đăng ký để bình luận

ĐỌC TIẾP