Nỗi Buồn Vô Cớ

Có những lúc một mình, bước chân về đâu.
Có những phút một mình, nỗi đau ơ thờ.
Có những lúc cuộc đời, bỗng dưng lặng câm.
Mãi đau âm thầm.

Có những lúc nụ cười, hé trên bờ môi.
Có những lúc cuộc đời, xóa tan hy vọng.
Đôi khi cứ muốn, buông bỏ tất cả.
Ngồi một [Em]mình [Bm]tɾong [Am]góc tối u buồn.



Đừng đưa tôi tới đừng mang tôi tới, mãi xa vời.
Buồn sao vô cớ hồn sao băng giá, cuối chân tɾời.
Lời thương không tới bàn tay chới với giữa cuộc đời.
Bình [Bm]minh chưa tới hoàng hôn buông xuống đời tôi.

Buồn sao vô cớ tɾả lại nụ cười tôi cố giữ.
Bấy nhiêu ngày chặng đường mà tôi cố vượt qua.
Buồn ơi [Dm7]sao cứ níu kéo bao cơn mơ ngày càng xa mãi.
Đăng nhập hoặc đăng ký để bình luận

ĐỌC TIẾP