Nỗi Buồn Thanh Trúc

Chiều ngừng mây xám thương mến lên rồi
Thanh Trúc là tên của một người
Vẫn thường nhìn trời xanh bát ngát
Vẫn thường lên tiếng hát
Để bâng khuâng nhớ một bóng người.

Để nghe hơi [Dm7]giá lên đây từ chân tɾời
Không biết làm sao nhắn đôi lời
Anh lạc loài nhìn ρhương gió cuốn
Những lần mưa bão xuống
Có hỏi lòng anh [A7]nhớ em [A]không?

Sao anh [A7]chưa về chung vui?
Sao anh [A7]quên thề anh [A7]ơi!
Bao nhiêu yêu thương đó
Bao nhiêu ân tình [Bm]đó
Sao chỉ buồn thêm thương nhớ.

Lắng nghe câu hát nhắn anh [A7]từ muôn tɾùng
Anh hỡi về đây xoá đêm buồn
Hãy tìm về đường xưa mở ngõ
Sum vầy quên tiếc nhớ
Để chiều mơ Thanh [A7]Trúc thôi mơ.
Đăng nhập hoặc đăng ký để bình luận

ĐỌC TIẾP