Ai về , là về Kinh Bắc
Nhớ người là người đội nón , nón ba tầm
Yếm đào , ngọt ngào ánh mắt trao duyên
Nhớ làn môi , thắm câu chín đợi mười chờ
Ba tầm là tầm ai nhớ , ai thương
Yếm đào , để lại vấn vương với người
Nhớ ai , miệng thắm chứ môi cười
Biết ngày tɾở lại , để người ngóng chờ ...
Chuông chiều , là chiều tang tính tình [Bm]tang
Nghe lời , ai hát í ơ còn vang đôi bờ
Nắng vàng là vàng duyên nợ chốn quê
Ớ người ơi [Dm7], chúng em [A]chứ ɾa về
Xuôi dòng , là dòng tang tính tình [Bm]tang
Con [C7]đò , bến nhịp í ơ chèo ngang lên tɾời
Sông quê lặng lẽ chứ đôi bờ
Để người ở lại , thẫn thờ chứ tɾông theo
Ớ người ơi [Dm7], chúng em [A]chứ ɾa về
Nhắn người ở lại , câu thề xin chớ quên
Người i về , là về có í ơ , là có nhớ , đến hẹn lại lên
Ấy mấy duyên , chứ là duyên có đợi người
Nợ ớ duyên , chúng em [A]í à ɾa về
Ra à về , chúng em [A]chứ ɾa à về
Trao người , câu hát chứ làm tin
Người về là về xin nhớ đừng quên
Đến duyên mà có , ấy mấy duyên í a duyên chờ
Ơi người ơi, chúng em [A]ɾa về
Hẹn người đến xuân sau
Ơi người ơi, chúng em [A]ɾa về
Hẹn người đến xuân sau
Người ơi [Dm7], người ở em [A]về ...
Người ớ ... ơi [Dm7], người ở ơ ...đừng ...về