Những mảnh đời thật là chớ trêu
Những mảnh đời cần được chở che
Những mảnh đời cần bao ước mơ là em là em đó
Sống nơi gầm cầu góc phố lang thang
Sống công viên nhờ ghế đá nơi [Dm7]đâu
Biết nơi [Dm7]đâu là nhà của em [A]đây
Vì em [A]lang thang một [Em]mình [Bm]cô đơn
Em đi đâu khi màn đêm buông xuống
Em đi đâu khi đôi chân mỏi mòn
Em lang thang giữa dòng đời nghiệt ngã
Bước chân ngập ngừng em [A]biết đi về đâu
Khi quanh [A7]em [A]những màu u tối
Khi quanh [A7]em [A]không còn lối về
Đêm cô đơn dãi sương gió
Bước chân ngập ngừng tɾong [Am]bóng tối mình [Bm]em.
Đăng nhập hoặc đăng ký để bình luận
Đăng nhập
Đăng ký