Nhớ Mùa Đông Hà Nội

Lãng đang sương giăng chiều Hồ Tây
Bâng khuâng lá vàng rơi trên phố
Cô đơn cây bàng già trước ngõ
Hà Nội mùa đông ta nhớ vô cùng.

Hà Nội mùa đông ta nhớ
Một tháp ɾùa thiêng
Nhớ một [Em]thời nhọc nhằn gian khố
Sóng sông Hồng như đang vẫy gọi
Cầu Long [Am]Biên tà áo ai bay.

Hà Nội mùa đông ta nhớ
Màu má đào ρhai
Em đợi chờ
Một thời con [C7]gái
Ta người tình như đang lỗi hẹn

Hà Nội mùa đông
Hà Nội của tôi
Đăng nhập hoặc đăng ký để bình luận

ĐỌC TIẾP