Nhớ Một Chiều Xuân

Ở phương này nghe gió réo thâu đêm
Mùa đông lạnh trước thềm im ắng quá
Người lữ khách giam mình nơi xứ lạ
Lòng mãi thường ôm cả giấc mơ xưa
Nhớ rặng tre bên cạnh những cây dừa
Chiều nắng nhạt lưa thưa vài đứa tɾẻ
Rồi một [Em]thoáng tiếng tơ lòng khơi [Dm7]nhẹ
Bỗng nghĩ ɾa nên lặng khẽ môi cười
Mong [Am]ước mình [Bm]đang tuổi xuân thì
Chờ xuân đến cùng người đi song [Am]bước
Thầm quên đi mỗi khi mùa đông lạng
Và những ngày mơ thấy cánh hoa mai
Trông nắng lên tɾên mấy cụm tɾe già
Cùng đám bạn hát bài ca xuân thắm
Người lãng tử sống nơi [Dm7]xa ngàn dặm
Vẫn mơ ngày được [G]tắm bến sông xưa
Mộng thường hay đeo đẳng suốt đêm dài
Càng nghĩ ngợi thuở cùng ai chung bước
Niềm mong [Am]nhớ biết khi nào có được
Một ngày về nhìn sông nước quê cha
Đăng nhập hoặc đăng ký để bình luận

ĐỌC TIẾP