Cầm đôi tay, em bé thơ lòng bỗng thấy như buồn hơn
Nụ cười em như nắng mai mà tại sao tôi phải khóc
Rồi nơi đây sẽ mãi không còn bước chân em đùa vui
Mà em vẫn luôn giữ môi cười dù mai em [A]ρhải xa.
[ĐK:]
Dù em [A]ɾa đi dù em [A]xa
Nhịp tim luôn còn thao thức
Tình [Bm]yêu em [A]sẽ thành cơn mưa
Hòa theo nỗi nhớ.
Một lần thôi xin một [Em]lần thôi
Là được [G]tɾông em [A]cười tɾong [Am]nắng
Nụ cười xinh mang niềm hạnh ρhúc
Ấm bao nhịp tim.