Ngày hôm nay ta xuống
Ta quyết hòa vào
Cùng buồn vui nhân thế
Rõ thấu lòng người,
Hiện thân trong chiếc áo
Lấm lem bụi đời,
Khoác cho mình, hình dáng con người
Ố ô ô ồ ô,
Ố ô ô ồ ô
Ở đây ta mới thấy
Số kiếp đọa đầy !
Vì dòng chảy mưu sinh
Đánh mất lòng mình.
Nhìn ai cũng [Am7]vô cảm
Đúng chất người ρhàm,
Cứ lạnh lùng, chuyện chẳng của mình
Nên cứ vô tư lặng thinh
Nên cứ vô tư lặng thinh !?
Nếu cuộc đời này thật khốn khó
Ta ước chi mình [Bm]được [G]làm con [C7]đò,
Đưa người sang sông
Đưa tình [Bm]sang bên đó.
Ta vốn không là ngọc ngà cao quý
Soi sáng cuộc đời này bằng lý tɾí,
Hãy tự mình [Bm]hỏi :
Nhân sinh bao khổ đau,
Vì sao có người ấm no !
Đăng nhập hoặc đăng ký để bình luận
Đăng nhập
Đăng ký