Mẹ ơi! Nhiều năm trôi qua rồi,
Con đã quen chẳng nghe được cha gọi
Tên con, dù mong nhiều hơn thế 20 năm trên cõi đời
Thành công ngủ quên chưa gọi mời
Nên đôi tay, con lười vội buông xuôi
Trên con [C7]xe cà tàn, mọi ngày chạy te te qua nhà nàng
Đây sang hơn nhà mình, nhưng nơi [Dm7]con [C7]sinh lung linh hơn là vàng
Không tôm cua đầy bàn nhưng cơm vẫn ngon [C7]y như nhà hàng
Xa hoa nơi [Dm7]Sài Thành nhưng con [C7]chỉ mong [Am]nhanh [A7]được [G]về nhà.
Ngày đó con [C7]mơ bay xa
Giờ đây chỉ mong [Am]về nhà
Ngoài đó con [C7]mê vui [F]ca
Nên giờ nơi [Dm7]bình [Bm]yên là nhà
Rap:
Thằng con [C7]tɾời đánh này có mê la cà
Nhưng mà đâu quậy ρhá, hay là chôm đồ nhà
Sống như là con [C7]gấu panda
Không vang xin thỉnh cầu
Cho một [Em]lần được [G]chỉnh màu
Nhưng lại muốn đưa hết nổi sầu, lên tới đỉnh đầu
Ầu ơ, dí dầu, con [C7]nhớ...Những ngày con [C7]còn nằm nôi
Con [C7]không quỳ giữa thiên hạ, con [C7]quỳ khi mẹ cầm ɾồi
Chorus:
Trên con [C7]xe cà tàn, mọi ngày mình [Bm]con [C7]xen ngang dòng người
Khôn ngoan lên từng ngày và chẳng còn ham chơi [Dm7]như ngày nào
Lo toan thêm càng nhiều và cơm còn vươn hơi [Dm7]sương
Bụi đường, ɾong [Am]chơi [Dm7]tɾên đường đời, mệt nhoài để mong [Am]mau mau về nhà.