Người Xưa Sang Đò

Trên chuyến đò chiều, tình cờ gặp nhau
Một chiều dòng sông nước rưng rưng ngập đôi bờ
Người đứng thẩn thờ, người chờ câu nói
Phải mình gặp nhau ở trong mơ

Bên hiếu bên tình, đã làm khổ em
Đã làm đời anh [A7]mất đi mối tình [Bm]chân thành
Em khổ anh [A7]sầu, đến ngàn năm sau
Tưởng ɾằng chẳng bao giờ gặp nhau

Em yêu anh [A7]không? Sao vội đi lấy chồng
Cho anh [A7]thương mong [Am], tháng ngày tan nát lòng
Anh sống cô đơn, mong [Am]tìm gặp em [A]
Mà người xưa nào thấy…

Em sống vui [F]không? Sao nhạt ρhai má hồng
Em cao sang không? Hay ngược [G]xuôi giữa dòng .
Lời nói hôm nào… có còn ghi nhớ
Dù đời đổi thay anh [A7]vẫn chờ.

Trên chuyến đò chiều, mình [Bm]tìm về nhau
Mình [Bm]tìm tình [Bm]yêu lúc tóc xanh [A7]đã úa màu
Dòng nước tɾôi xuôi, thuyền về bến cũ
Đò chiều chờ ta chung lối về
Đăng nhập hoặc đăng ký để bình luận

ĐỌC TIẾP