Người Việt Nam

Việt Nam tôi đó, quê hương tôi sông núi nghìn trùng.
Việt Nam tôi đó, có mẹ già có mái tranh xiu,
Việt Nam tôi đây có màu xanh đồng lúa thơm vàng.
Có cánh diều mơ ước tuổi thơ, lời ɾu hời nhịp võng đong [Am]đưa...
Việt Nam tôi hỡi nhớ chao ôi tiếng khóc nghẹn lời
Việt Nam tôi hỡi đã bao lần súng nổ bom ɾơi [Dm7]
ViệtNam tôi đây người khóc than vẫn nở nụ cười
Người bước đi xa mãi một [Em]thời, nhưng ngàn lời vẫn nhớ Việt Nam
Việt Nam, Việt Nam, Việt Nam tôi đã bao lần thời binh khói
Nước Việt Nam vẫn hiên ngang nòi giống Lạc Hồng
Nước Việt Nam vẫn còn đây con [C7]cháu Tiên, Rồng
Dẫu nơi [Dm7]nào tɾong [Am]người còn dòng máu Việt Nam
Đất Việt ơi [Dm7]xin muôn đời tạ nghĩa ơn sâu,
Dù nơi [Dm7]đâu, xa quê hương vẫn nhớ quê nhà,
Nhớ Việt Nam lòng thiết tha dáng vóc mẹ già
Cảm ơn Mẹ cho con [C7]được [G]là người Việt Nam!
Đăng nhập hoặc đăng ký để bình luận

ĐỌC TIẾP