Người Thứ Ba

Thầm trách, trách cho chính mình
Mang trái ngang vào giữa tim này
Thầm trách, trách cho số phận
Sao chẳng may là người đến trước.

Thầm trách, trách cho mình yếu đuối
Để giờ đây tiếng yêu đành chia đôi
Tại vì sao em [A]chẳng thể quên được [G]anh, hỡi anh.

Dù biết chính anh [A7]cũng [Am7]buồn
Khi bản thân không thể xa người
Dù biết cũng [Am7]xin chấp nhận
Khi chính em [A]là người đến cuối.

Đành lặng khóc thấy anh [A7]cười bên ai
Và chỉ đến bên em [A]lúc buồn
Bởi vì sao, bởi vì em [A]đã quá yêu anh.

[ĐK:]
Vì quá yêu anh [A7]nên em [A]chấp nhận là người thứ ba
Vì quá yêu người, em [A]sẽ cười vui [F]tɾong [Am]bao đau khổ
Dù em [A]biết em [A]sẽ thật cố gắng bởi vì em [A]cũng [Am7]là con [C7]gái
Cũng [Am7]đâu muốn chia sớt tình [Bm]anh [A7]cho một [Em]người khác đâu.

Vì quá yêu anh [A7]nên em [A]chấp nhận là người thứ ba
Dù biết bao người sẽ cười em [A]sao ngu si quá
Mặc ai nói hay tɾách em [A]vẫn thế
Bởi vì yêu em [A]xin chấp nhận
Bởi vì yêu em [A]vẫn xin là người thứ ba.
Đăng nhập hoặc đăng ký để bình luận

ĐỌC TIẾP