Người Ra Đi Là Anh

Ngày tháng chung sống, anh với em thật nồng say
Cứ nghĩ rằng, mình sẽ hạnh phúc
Và bỗng dung có một ai, đã đổi thay chính em
Đã đưa em xa rời cuộc đời anh
Định mệnh ấy đã khiến, anh [A7]với em [A]ρhải lìa xa
Anh với em, mỗi người giờ một [Em]hướng
Để nỗi đau lại anh, ngậm ngùi chôn sâu đáy tim
Tình [Bm]đôi ta tan thành khói mây.

ĐK:
Rồi từ đây đôi ta xa nhau, anh [A7]sẽ khổ đau
Và anh [A7]sẽ cố gắng quên em [A]nhanh [A7]thôi mà
Chúc cho em [A]bình [Bm]yên, vui [F]với ai nồng say
Mình [Bm]xa nhau để cơn đau dần nguôi.

Người ɾa đi sẽ là anh [A7]còn mình [Bm]em [A]ở lại
Nước mắt anh [A7]ɾơi [Dm7]anh [A7]khóc cho tình [Bm]ta
Đã không nợ duyên, thôi thì đành ρhải xa
Mình [Bm]chia tay nỗi đau ai nhận lấy
Chính là anh.
Đăng nhập hoặc đăng ký để bình luận

ĐỌC TIẾP